group4teen
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

group4teen

๑’- ๑۩۞۩๑»Groüp4t€€n«๑۩۞۩๑ -‘๑’
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 13 + 14 !

Go down 
Tác giảThông điệp
trantan237
(¯`•¸•´¯)BốLão(¯`•¸•´¯)
(¯`•¸•´¯)BốLão(¯`•¸•´¯)
trantan237


Tổng số bài gửi : 56
Join date : 25/12/2009

Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 13  + 14 ! Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 13 + 14 !   Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 13  + 14 ! Icon_minitimeFri Dec 25, 2009 7:49 am

CHAP13


Tôi như không tin vào những mình vừa nghe nữa, trong lòng tôi là một sự thật hỗn độn, hay là một loạt những sự dấu diếm mà bây giờ dù có phanh phui nó ra đi chăng nữa, thì cũng chỉ làm đau lòng mà thôi. Tôi như hoá đá,tôi liền nhìn Phương, thì thấy mặt Phương tái đi, khuôn mặt như không còn chút máu, tôi lại nhìn Tuấn, thì thấy khuôn mặt Tuấn cũng như Phương . Im lặng, một sự im lặng khủng khiếp!!! Phu nhân hình như là vừa khóc vừa nói:

-Không thể nào đâu bố ơi,chuyện này không thể xảy ra đc, chắc chỉ là do trùng hợp thôi, không thể có một chuyện hoang đường như thế này trong nhà mình đc, không thể ….không thể đâu bố ơi…hu…….hu

Cả 3 chúng tôi như chết đứng khi nghe những tiếng nói trong tiếng nấc của phu nhân, ông vẫn ngậm ngùi:

-Đúng là không thể, nhưng ta tin chuyện gì đến rồi nó sẽ đến, ta mún ngăn cản cũng chẳng đc, vậy ta hãy làm những gì có thể làm đc thôi, ta quyết định sẽ bàn chuyện này với nhà dương tử để có hướng giải quyết!!!! Giờ hai con hãy về đi và đừng nói chuyện này cho bọn nhỏ nghe, ta cần yên tĩnh một mình...

Phu nhân khóc bứt rứt phải nhờ đến ba của Tuấn dìu về. Còn 3 đứa chúng tôi thì mặt như đờ ra, tôi chẳng bik mình đang ở hiện tại hay đây là một ác mộng, tôi liền lẻn ra khỏi khu vực gần cửa sổ, rồi tôi vụt chạy đi mặc cho Tuấn cứ kêu :

-Gia Anh đứng lại cái đã, Gia Anh ……………..

Tôi chạy đi mà chẳng bik chạy đi đâu, giờ tôi thật sự bối rối, long tôi đau như cắt, đầu óc tôi trống rổng. Tôi cứ chạy , cứ chạy mà chẳng bik mình chạy đi đâu, khi tôi mệt thì tôi dừng lại ngồi nghĩ.tôi mới nhìn xung quanh , thì mới giật mình, không bik ma xui quỷ khiến gì mà tôi lại chạy tới toà tháp cổ sau hoa viên, tôi ngồi bệch xuống trước cửa tháp, lòng buồn rười rượi, tôi buồn quá, tôi nhìn lên bầu trời đầy sao mà than:

-Ông trời ơi!!!!!!!!!! Có phải ông trêu con không,sao lại bỏ con vào tình cảnh này chứ….

Tôi cứ ngồi đó, ngồi một mình nhìn những bông hoa mọc hai bên tháp mà cười tự nhủ:

-Ước gì mình đc như hoa, sống vô tư không có chuyện gì buồn phiền cả!!

Tôi cười như cười cho chính số phận của mình, bỗng tôi có linh cảm có ai đang nhìn mình, tôi liền quay lại thì thấy Phương mồ hôi nhễ nhãi , đang đứng đằng sau nhìn tôi.không bik vì lý do gì, mà khi gặp Phương trong long tôi lại bồi hồi một cao trào xúc động,tôi lại nhớ tới những lời của ông, tự nhiên đôi mắt tôi đỏ hoe, tôi nhìn Phương mà thấy Phương cũng đỏ hoe, rồi không bik vì sao , nước mắt tôi cứ lăn dài trên gò má, ngừoi tôi như chết trân, chỉ có nước mắt là cứ chẳy, Phương cũng như vậy,nước mắt Phương như chảy tràn ngập gò má. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Phương khóc, sau một hồi lâu, tôi lấy tay dụi dụi mắt rồi cố biện minh:

-Tức ghê đó!!! Trời tối rồi mà, ở ngoài đây vẫn có bụi, gió thổi vào mắt đau quá,

Phương cười, rồi cũng lấy tay quệt nước mắt:

-Đúng ghê, hôm nay tuyến nước mắt tự nhiên hoạt động nhiều quá, bụi mới vô có chút xíu mà nước mắt nó chẳy quá trời rồi

Tôi cười trước lời biện minh bùn cười của Phương, rồi ra vẻ ngạc nhiên hỏi:

-Trời tối thế này , không về phòng còn đi theo tôi làm chi để mồ hôi mồ kê chảy quá trời luôn kìa!!!

Phương nói lớn:

-Thấy Gia Anh chạy đi như vậy làm tôi lo quá, nên chạy theo thôi...

Tôi cười , hình như có phần cảm động:

-Xí!!! Ngốc ạ, chạy theo sao không gọi mà cứ im im vậy, ai bik mà ….

Đang nói tự nhiên tôi bỏ lửng câu nói, không bik vì sao ,nhưng nhìn vẻ mặt lo lắng của Phương tự nhiên tôi cảm thấy vui vui , tôi ra cử chỉ cho Phương ngồi xuống chổ cạnh mình, chờ Phương ngồi xuống, tôi mới hỏi mà mặt vẫn nhìn lên bầu trời đầy sao kia:

-Phương cảm thấy như thế nào về câu chuyện nội kể!!!

Phương nói như quả quyết, chắc như đinh đóng cột:

-Chuyện nhảm nhí, họ giờ đã là người Thiên cổ rồi,vã lại bây giờ là thời đại thế kỷ 21 rồi, làm gì mà còn ba cái chuyện đó nữa, vã lại dù có thì họ vẫn là họ, còn mình vẫn là mình chứ, có điều gì mà dám chắc mình là họ chứ, Gia Anh thấy tôi nói đúng hok?

Tôi nhìn Phương mà mặt ngơ ngác đi, không bik như thế nào nữa, tự nhiên trong long tôi dâng lên một niềm vui , niềm vui mà khiến cho nước mắt tôi lại chảy nữa, Phương thấy vậy quay mặt đi nói:

-Ăn cái thứ gì mà khóc hoài zậy??

Tôi biện minh:

-Đâu có!!! Bụi bay vô mắt chưa ra chứ bộ!!!

Tôi nói tiếp:

-Đúng rồi đó Phương ,mình là mình họ là họ chẳng liên quan gì đến nhau hết!!!

Tôi nhìn Phương cưòi,Phương cũng nhìn tôi cười thạt tươi, bất giác , trong long tôi chứa đựng một cảm giác bình yên, mọi bối rối lo lắng dường như đã đc Phương xua đi, tôi hỏi Phương:

-Hôm nay trời đẹp sao quá Phương ha!!!

Phương cười:

-Sao trên trời có đẹp, nhưng còn thua xa sao trong đôi mắt của Gia Anh

Tôi đỏ mặt quay qua nhéo Phương một cái:

-Bực mình, cứ chọc ngừoi ta hoài à

Tôi vừa cười rồi sực nhớ đến Tuấn hỏi:

-Tuấn đâu? Hay về phòng ngủ rồi hả!!!

Phương đăm chiêu:

-Hok có!!! Lúc nãy ảnh gọi Gia Anh khan cả cổ mà Gia Anh có chịu quay đầu lại nói 1 tiếng nào đâu, ảnh đi gặp ba mẹ, hok bik là có chuyện gì nữa, tôi cũng lo lắm!!!

Tôi như chìm vào khoảng lặng của mình, tôi đang suy nghĩ không bik Tuấn sẽ nói chuyện gì khi gặp phu nhân và ba của cậu ta. Đang suy nghĩ , bất giác Phương la lên:

-Sao băng kìa!!! Cầu nguyện đi Gia Anh!!!

Tôi lập tức nhìn lên trời và thấy sao băng vụt qua, tôi liền chấp hai tay lại mà khấn, xin trời cho con một đường đi đúng đắn cho riêng mình, !!

Tôi lén nhìn qua Phương , thấy cậu ta vẫn đang cầu nguyện , tôi nhìn kỹ khuôn mặt này, sao chỉ với 1 khuôn mặt mà lại có thể khiến cho tôi có nhiều cảm xúc thế kia, lúc thì ghét cay ghét đắng hắn, lúc lại thấy hắn trẻ con lại thik cái vẻ ngốc nghếch của hắn, tôi nhìn khuôn mặt Phương thật lâu, bỗng Phương mở mắt ra, hình như là cầu nguyện xong, tôi liền đỏ mặt quay mặt đi, nhưng không ngò bị Phương phát hiện,Phương dò hỏi:

-Làm gì mà nhìn người ta ghê thế!!!

Tôi chối phăng:

-Đâu có !! Làm….làm gì có!!!

Phương tiếp tục:

-Hứ…giả bộ nửa hả, bộ thấy người ta đẹp là mê rồi hả, ha…….ha…..ha

Tôi tức quá liền quay qua phang cho 1 câu:

-Hứ……..chảnh quá ta, hok sợ Thiên lôi nhòm ngó hả???

Phương cười, một nụ cười đầy vẻ tự nhiên, khiến cho tôi không thể nào nói gì đc nữa, tôi lại không nói gì, chỉ im lặng nhìn cái tháp đầy bí ẩn kia, nó đc bao quanh một màn đêm bí ẩn, bỗng Phương ngồi dậy, chạy đi lượm lượm cái gì đó , tôi tò mò hỏi:

-Phương làm gì vậy ??

Phương vừa lượm vừa nói:

-Tôi lượm đá, Gia Anh giúp tôi đi, nhớ lượm viên đá màu trắng đó nha...

Tôi chun mũi:

-Nhưng làm chi mới đc chứ?

-Thì lượm đi...

-Hok ,mình hok lượm đâu, mệt lắm !!

-Lượm hok nà ??

-Hok đó !!

-Hok thì thôi, tôi lượm , làm gì mà miệng hớt lên cả thước zậy ???

-Hứ……..mặc kệ !!

Phương lượm rồi xếp thành một vòng tròn xung quanh chổ tôi và Phương đang ngồi, tôi tò mò hỏi típ:

-Phương nói đi, Phương làm gì thế!!

Sau khi xếp xong, Phương vô ngồi lại chổ cũ,Phương nắm lấy tay tôi và nói:

-Phương nghe nói, vào đêm trăng rằm, nếu mà có hai người ngồi trong vòng tròn đá trắng thì sẽ đc bên nhau suốt đời!!

Tôi nghe mà không bik làm gì, chỉ cảm thấy bùn cười, rồi nói:

-Chuyện đó mà Phương cũng tin nữa hả ??

Phương tự hào:

-Tin chứ , thà tin còn hơn không, chứ để Gia Anh bay mất thì tôi bik chọc ai, lấy ai làm niềm vui!!

Tôi lấy tay che miệng mình lại, nước mắt của tôi lần này như sắp trào ra, nhưng tôi đã gắng ngăn lại, chỉ cảm thấy mắt mình hoe hoe, tôi nói mà gần như khóc:

-Hứ…chỉ bik chọc ngừoi ta hok mà…

Dù bik là Phương đang chọc mình, nhưng sao tôi lại vui thế này, một niềm vui thật khó tả, niềm vui này đã xâm chiếm hết toàn bộ lý trí và trái tim của tôi, bỗng từ trên trời, một tia sáng truyền thẳng xuống đỉnh tháp, cánh cửa của tháp mở ra. Tôi hơi run hỏi Phương:

-Giờ chúng ta làm sao, có vào không?

Phương nhìn tôi:

-Hồi bữa Gia Anh vào rồi mà!!

-Nhưng lúc đó anh vào chạy ra liền à, vì lúc đó trời tối , Gia Anh sợ nên không dám ở lâu!!

Phương cừoi và nắm lấy tay tôi:

-Vậy thì lần này chúng ta nhất quyết phải vô xem như thế nào, Gia Anh đừng sợ , tôi sẽ bảo vệ Gia Anh tới cùng

Tôi như cảm thấy có một cái gì đó ấm áp từ Phương đang tiếp thêm sự can đảm cho mình.

Tôi cùng Phương nắm tay nhau bước vào toà tháp cổ đó, thật không ngờ , chính vì lần cùng Phương vào toà tháp, lại chính là một sự liên kết cho tôi và Phương sau này,một điều khó tuởng nhưng lại có thực.

Còn nữa >>>
CHAP14


Khi tôi và Phương cùng bước vào, thì tự nhiên ngôi tháp đó không còn u ám và đen tối như lần đầu tiên tôi bước vào nữa, mà thay vào đó là một loại ánh sáng mập mờ như ánh sáng của sao và trăng, tôi liền nắm thật chặt tay Phương vẽ mặt hơi lo ngại:

-Phương ơi!! Mình thấy tháp này lạ quá, hồi trước mình có vô rồi mà lúc đó nó tối om à, lại không hề có thứ ánh sáng như thế này, hay là bọn mình ra đi.

Phương nhìn tôi trìu mến như truyền thêm sức mạnh cho tôi:

-Gia Anh đừng lo, mọi chuyện đều có tôi lo , tôi sẽ không để thứ gì xâm phạm đến Gia Anh đâu.

Khi nghe câu nói đó xong, tôi cảm thấy mình hoàn tòan can đảm hơn, tôi mạnh dạn cùng Phương đi tiếp.

Khi tiến vào sâu hơn , thì một luồng sáng hình thành một lối đi , hình như là dẫn lên lầu 2 , tôi liền cùng Phương bước theo , và khi lên tầng 2 , thì tôi thật sự bắt ngờ, một cái gì đó đập vào hai chúng tôi, và tôi cảm thấy đau đầu như gần chết, tôi bắt đầu ngã xuống. Rồi tôi nghe một giọng nói thật là trong trẻo:

-Cậu Gia Anh ơi, dậy đi , đừng ngủ nữa!!

Tôi mở mắt ra, thì thật sự bang hoàng, khung cảnh mập mờ của tháp hoàn toàn biến mất mà thay vào đó chính là một vườn hoa, một khung cảnh như là thần tiên, tôi nhìn ngưòi đang nói chuyện với mình, tôi như giật mình, một con người đẹp như tranh vẽ, mà trên lưng lại có hai cánh như Thiên sứ, trên đầu đội một vòng hoa sáng lấp lánh, thấy tôi sững sờ , hình như con người đó hiểu ý , nên tự giới thiệu:

-Xin chào , tôi tên là Wet, là người trông coi nơi này, hôm nay tôi mời cậu đến đây là để đưa cho cậu vật này, nhưng trước khi đưa cho cậu tôi phải bik người nắm giữ trái tim của cậu là ai?

Tôi nghe mà chẳng hiểu gì cả, tôi đành phải hỏi lại:

-Nhưng đó là vật gì mới đc chứ?

Wet trả lời:

-Đó là một thứ mà đã đc tinh luyện, khi đưa cho cậu tôi sẽ giải thik rõ hơn, giờ quan trọng là cậu cho tôi bik, ai là người nắm giữ trái tim của cậu?

Tôi ngớ người ra:

-Người nắm giữ trái tim ???

Wet gật đầu , tôi lại hỏi:

-Nhưng là sao? Sao lại nắm giữ trái tim?

Wet thở dài:

-Thiệt là, người gì đâu mà khờ thế , chính là người khiến cho cậu yêu đó!!

Tôi lắc đầu , phủ nhận:

-Đâu có!!! Tôi chưa có người yêu!!

Wet mỉm cười:

-Thật không đó, nếu cậu không có người yêu thì dù tôi có mời thì cậu cũng không thể vào đc đây, những người vào đc đây phải là người có tình yêu cực kỳ mảnh liệt, tình yêu có thể vượt qua tất cả, tình yêu đó đc gọi là tình yêu vĩnh cửu!!!

Tôi đờ người ra:

-Nhưng tôi thật sự chưa yêu ai hết, nếu yêu tôi phải bik chứ, vả lại thường ngày tôi có tiếp xúc với người con gái nào đâu!!!

Wet mỉm cười :

-Chính vì thế, mà tình yêu của cậu mới khác người, không ngờ tình yêu này lại chính là tình yêu vĩnh cữu!!

-Tôi không hiểu?

Wet nắm lấy tay tôi , rồi wet lấy tay kia quẹt ra một đường , thì tự nhiên không gian cắt ra, hình thành một hình tròn, cái đó hiện lên tất cả những gì tôi trải qua , từ nhỏ đến lớn, nó như tiềm thức của tôi . Wet chỉ vào đó và nói:

-Tình yêu của cậu nó sẽ hiện ra trước vòng tròn ái tình này, đã đến lúc cậu phải bik cậu yêu ai rồi đó?

Tôi thật sự khó hiểu, tôi như hoàn toàn bối rối trước một nơi như thế này, tôi suy nghĩ, làm sao mà mình đến đc đây, rồi tại sao mình lại gặp một người như Thiên sứ thế này, rồi đây chính là đâu , phải chăng mình đã chết, rồi còn chuyện gì nữa đây, thôi để xem chuyện gì xảy ra tiếp theo nào. Tôi nhìn lên chiếc vòng tròn đó thì thấy hình ảnh bắt đầu chậm lại khi lần đầu tiên tôi gặp Tuấn. Wet bắt đầu nói:

-Thì ra tình cảm của cậu bắt đầu từ khi gặp chàng trai này!!

Tôi chối phăng:

-Không thể nào!! Làm sao tôi có thể đi thik một tên con trai đc !!

Wet nói:

-Tôi không bik? Câu trả lời phải do chính cậu tìm, vì chuyện này là từ cậu mà, tình cảm của cậu thì cậu phải tự tìm hiểu!!

Tôi ngồi bất thần, không bik mình nên làm gì đây,chuyện này không thể xảy ra với mình, mình là con trai độc nhất của ba mẹ , mình không thể làm ba mẹ buồn đc, thế còn mọi chuyện tương lai của mình, rồi gia tộc sẽ đối xủ với mình như thế nào!!! Tôi đang hoang mang còn đang chìm trong suy nghĩ , không bik làm gì, thì Wet lại nói:

-Hả!!! Tình cảm của cậu lại thay đổi khi gặp chàng trai này ư!!

Tôi nhìn vào chiếc vòng tròn, thì thấy đó chính là cảnh lúc Phương dẫn tôi đi xem cậu ta hát ở sân khấu gì đó, đó cũng là lần đầu tiên tôi đi ăn đường phố!!

Đang lo lắng, và sợ hãi, vậy mà khi nghe tiếng hát và dáng vẽ của Phương trên sân khấu , thì tôi lại bị cuốn hút một lần nữa, tôi lại không thể rời mắt khỏi cậu ta, tôi lại vui lên khi nghe câu hát:

“Từ khi em bước vào căn nhà của tôi, nó như tràn ngập sức sống , nào em có bik, khi có em bên đời tôi cảm thấy cuộc sống như là hạnh phúc, rùi sẽ có một ngày em sẽ bik vẫn có một người lấy em làm niềm vui để sống”

Tôi lại một lần nữa mỉm cười , không bik vì sao tôi lại cười, ngay cả chính tôi còn không hiểu nữa mà, hay là tôi hiểu nhưng tôi đã chôn dấu nó, dấu nó đến nỗi chính mình cũng không nhận ra. Wet nhìn tôi rồi mỉm cười:

-Cuối cùng thì tôi đã bik người đó là ai rồi!!!

Tôi hỏi ngay :

-Ai thế!!! Ai mà tôi vẫn chưa nghĩ ra vậy!~~

Wet chỉ tay vào Phương:

-Chính là cái cậu đang hát kia!!

Tôi như phản xạ tự nhiên:

-Không có, không thể!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Wet không nói gì, chỉ im lăng và nhìn tiếp. Tôi chìm trong suy nghĩ, giờ mình phải làm sao đây, có phải thực sự là mình thik Phương hay là Tuấn đây, mình không thể sa ngã vào con đường này. Tôi đang đấu tranh nội tâm dữ dội, thì Wet tặc lưỡi:

-Khó đây!!! Tình cảm của cậu Thiên biến vận chuyển, cậu đã gặp hai người có thể mở ra đường vào trái tim của cậu, nhưng người nào sẽ đc cậu yêu thì khó mà bik, cậu đã trải qua nhiều nước mắt cũng như niềm vui. Chắc điều này phải để người trong cuộc xử lý thôi….

Tôi nói :

-Đừng nói hai người đó chính là Phương và Tuấn nha!!

Wet gật đầu , rồi nói:

-Cậu hãy suy nghĩ thật kỹ về tình cảm của mình, có những điều rất đơn giản mà do chính ta làm phức tạp hoá nó lên mà thôi, có những điều hiện ra trước mắt mà do ta không chịu chấp nhận sự thật mà thôi. Cậu hãy suy nghĩ đi!!!! Tôi đi đây...

Tôi gọi giật:

-Khoan đã……..Wet….khoan đã cho tôi hỏi……….

Cậu ta đã bay mất rồi, tôi đành phải ngồi lên một cành cây to, rồi nhìn dòng sông chảy, nhìn chim hót,tuy khung cảnh ở đây tuyệt đẹp, tuy mọi thứ ở đây tôi chưa nhìn thấy, nhưng nó không hề mang cho tôi một cảm giác bình yên mà lại càng khiến cho tôi cảm thấy cô đơn, tôi buồn và rất nhớ mọi người. Tôi vẫn còn hoang mang, không bik mình có thik Phương và Tuấn không. Tôi suy nghĩ rất lâu, tôi thật sự xem hai người đó quan trọng với mình , nhưng nếu bắt tôi chọn lựa thì thật sự là khó quá và chẳng lẽ tôi đã yêu một người con trai rồi sao???

Cứ thế, những câu hỏi và những thắc mắc nó cứ quanh đi quẩn lại, nó cứ hiện ra hiện vô mà không có đáp án.tưởng trừng như là bế tắc, thì một chuyện đã xảy ra, nó đã giải đáp mọi khúc mắt,nó đã dẫn tôi đến một sự thật cay đắng, nhưng trong sự cay đắng ấy, tôi lại cảm thấy hạnh phúc khi đc đối diện với tình yêu của mình.
Về Đầu Trang Go down
 
Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 13 + 14 !
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 17 + 18 !
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 19 + 20 !
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 21 + 22 !
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 23 + 24 !
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 24 + 26 !

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
group4teen :: Teen thời sự :: Tin giải trí-
Chuyển đến