group4teen
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

group4teen

๑’- ๑۩۞۩๑»Groüp4t€€n«๑۩۞۩๑ -‘๑’
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 5 + 6 !

Go down 
Tác giảThông điệp
trantan237
(¯`•¸•´¯)BốLão(¯`•¸•´¯)
(¯`•¸•´¯)BốLão(¯`•¸•´¯)
trantan237


Tổng số bài gửi : 56
Join date : 25/12/2009

Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 5 + 6 ! Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 5 + 6 !   Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 5 + 6 ! Icon_minitimeFri Dec 25, 2009 7:39 am

CHAP5


Chúng tôi được thuê gia sư,học tại nhà, tên Tuấn và tôi cùng bằng tuổi nhau, nên chúng tôi học với nhau, còn tên Phương đang học lớp 10,hồi bữa nó học ở trường, nhưng từ khi tôi đến ở nhà này, thì nghe nói hắn cũng thuê gia sư học, ko đến trường nữa, tôi nghe cũng mặc kệ.

Hôm nay đã là ngày học thứ 3 rồi, mà tên Tuấn kia vẫn chẳng nói lời nào, tôi cũng chẳng bắt chuyện , chỉ bik chép và làm bài thui.tan học , chịu ko nổi, tôi định lại bắt chuyện, thì bỗng đâu một bàn tay nắm lấy tay tôi kéo đi thật nhanh, làm tôi xém té, quay qua nhìn thì , trời ơi thằng Phương, nó học xong rồi thì về phòng đi, còn chạy tới đây kéo tay tôi đi đâu, tôi dựt tay ra nói như trách nó cậu làm gì vậy, học xong thì về phòng đi, qua đây , lôi kéo tôi đi đâu!!

Hắn trả lời , đầy vẻ bí ẩn:

-Tôi qua đây định cho chị dâu xem cái này!!

Tôi như chạm tự ái, liền quay mặt nói lớn:

-Cậu mà còn gọi tôi là chị dâu, tôi sẽ ko bao giờ nói chuyện và nhìn mặt cậu nữa!!

Thấy tôi giận, hình như hắn cũng mềm lòng:

-Ờ thì không gọi chị dâu, làm gì mà dữ vậy, con trai gì mà hở tí là giận……hứ…..

Tôi thấy vậy , cũng ngui ngui:

-Vậy chứ cậu định cho tôi xem cái gì, cậu nói đi??

Hắn mỉm cười, nắm lấy tay tôi, và dẫn tôi đi ra cổng, tới đó , tôi gặp một người , hình như là quản gia của hắn, nhưng khi nghe người đó xưng hô , thì tôi mớ bik đó , không phaỉ quản gia mà là người quản lí của tên phương, trên xe còn cả khoảng 6 tên nhóc như tên Phương nữa, bọn chúng đang nhao nhao :

-Pen ơi, nhanh lên , chúng ta gần trể rồi.

Chị quản lí cũng nói:

-Em làm gì mà tự nhiên sắp khởi hành lại chạy vô nhà, làm mọi người đợi gần chết, thôi lẹ lên, sắp trễ rồi!!

Tôi ngạc nhiên, sao mấy người này gọi Phương là Pen , và tại sao lại có mấy người này ở đây, và họ chuẩn bị đi đâu, tên Phương định cho tôi xem cái gì đây, nhiều câu hỏi đang như bùng nổ trong đầu tôi, tôi quay sang Phương thì thấy hắn đang cười, rồi dắt tôi lên xe, trước con mắt ngạc nhiên của mọi người, rồi hắn nói:

-Chị Mary còn không đi à, mau lái xe đi!!

Gờ tôi mới bik người con gái là quản lí đó tên Mary, chị ta ậm ừ rồi nói:

-Ta đi thôi!!

Khi xe bắt đầu chạy,tôi mới dể ý, trời mấy nhóc này nhìn dễ thương hết nói, nhưng trong đó tên Phương vẫn nổi hơn cả, lúc này một nhóc gì đó, tóc đinh nhìn rất ngầu, chỉ về hướng tôi rồi hỏi tên phương:

-Ê Pen, lúc nãy mày vô nhà là dể dẫn thằng nhóc này đi theo đó hả? Nó là ai zậy mày ??

Tôi nghe , mà trong bụng tức sôi máu lên, trời ơi , tính ra tôi cũng đã 18t rồi, cỡ gì mấy thằng này 17t là cùng ,vậy mà dám gọi tôi là nhóc này nhóc nọ.trời ơi tức quá, tất cả chỉ tại cái ngoại hình của mình,hu.hu ,tên Phương nhìn tôi, rồi tủm tỉm cười:

-À quên giới thiệu với mấy cậu đây là chị.. à là em họ của mình, tên là Dương Tử Gia Anh

Tôi nghe như choáng váng,không ngờ tên Phuơng lại dám nói như thế, tôi định lên tiếng, thì tên Phương lấy tay bịt miệng tôi lại, nói tiếp:

-Thấy vậy là nó xấu hổ, mấy cậu đừng có chọc nó nha!!!

Rồi hắn quay sang thì thầm vào tai tôi, để người khác không nghe thấy:

-Gia Anh giúp tôi lần này đi, tôi chưa có em, cho bạn của tôi bik tôi cũng có em mà, tôi cũng mún bik cái cảm giác có em như thế nào mà , giúp đi nghen , rồi về tôi cho xem cái này hay lém.

Tôi mở to cặp mắt của mình, chân mày của tôi từ từ giãn ra, tôi hơi xiêu lòng vì vẻ mặt tội nghiệp của nó, đẹp trai là thế, mà không hiểu sao tên này lại có tài nhõng nhẽo, hắn nhõng nhẽo thì tưởng chừng như không ai mà không bị khống chế trước khuôn mặt đầy ma lực đó, vả lại tôi cũng có phần bị mua chuộc khi nghe tới cái gì đó hay hay, mà xí về hắn sẽ cho tui xem, chẳng nói gì, tôi nói:

-Anh Phương bỏ tay ra đi, em gần ngộp thở gần chết rồi nà.

Hắn cười thật tươi, cứ như vừa có một niềm vui rất lớn vừa đến với hắn, mấy đứa nhóc trên xe đang định hỏi thì bỗng chị quản lí hỏi:

-Ê Jus!!mấy giờ rồi?

Một thằng nhóc đang ngồi đọc báo thì bật đồng hồ lên nói:

-Chúng ta bị trễ , chỉ còn 5 phút nữa là đến giờ rồi!!

Người con gái tên mary đó liền nói với giọng rất gấp:

-Tất cả bám chặt vào, chỉ chuẩn bị đi siêu tốc đây.

Mấy đứa nhóc đó lập tức quay về chổ ngồi, và thắt dây an toàn , nhanh đến nỗi tôi chưa kịp định thần thì tháy bọn nó đã vào vị trí hết rồi, chỉ còn tôi vẫn còn ngỡ ngàng, đang định thắt dây, thì cái xe nó lao đi như tên lữa, lang qua trái, lách qua phải,.trời ơi người tôi ngã ngiêng, tôi ko ngờ một người con gái thấy có vẽ yếu đuối như thế, mà lái xe thì như tay đua chính gốc.tôi đang cố gắng thắt lấy dây an toàn, nhưng khi gặp đèn đỏ thì chị ta đạp hết ga, chạy thẳng lên miếng bêtông để xây nhà , cho xe lao băng qua đường , tôi gần như bị ngã xuống sàn xe, thì ngay lập tức, một vòng tay nào đó , giữ chặt lấy người tôi, và ôm vào lòng hắn thật chặt, tôi đang run sợ như thế, thì theo như phản xạ tự nhiên, tôi ôm chặt lấy người đó, ôm như không thể bỏ ra, vì nếu bỏ ra thì chắc mình chết mất. khuôn mặt tôi áp sáp vào lồng ngực hắn, thì nghe tim hắn đập rất nhanh, tim đập mà nó như mún vỡ ra ngoài, tôi hồi hộp , không bik là ai, ngẫng mặt lên xem,thì ôi thôi, tôi đang ôm cứng ngắt cái tên phương đáng ghét đó, chưa bik phản ứng gì, thì chị Mary đó thắng gấp cái két…………rồi quay xuống:

-Tới nơi rồi, xuống xe và chuẩn bị nhanh lên.

Ngay lập tức tôi buông tay, và di chuyển ngay xuống xe, mà mặt vẫn còn đỏ bừng bừng, chảng dám quay mặt lại nhìn nữa.chỉ dám liếc liếc xem tên Phương như thế nào thì thấy hắn đang thì thầm to nhỏ gì đó với chị Mary.Rồi tất cả bọn nhóc đó mang dụng cụ và đi vào thì tôi mới bik , té ra chúng nó là một ban nhạc. bọn nó đi nhanh vào cái toà nhà lớn đó, tôi đang bỡ ngỡ thì chị Mary đến và nói:

-Em đi theo chị, Pen nó giao em cho chị rồi, chúng ta đi nào.

Tôi đi vào cái sân khấu, phải nói là sân khấu đẹp còn khán giả thì đứng , y như sân khấu ngoài trời,chị Mary đó dắt tôi đến gần chổ sân khấu và nói:

-Xí nữa mấy đứa nó diễn, em có bao giờ xem bọn nó diễn chưa.

Tôi lắc đầu, mà mắt vẫn cứ nhìn chăm chăm vào người ca sĩ đang hát, khan giả ở dưới reo hò, được tí xíu, thì người ca sĩ đó hát xong và đi vô, lúc này thì từ dưới , đám nhóc đó đi lên.tôi quan sát và bik được, tên Phương chính là người hát chính.nhìn hắn vẫn như thường ngày, tôi đang chăm chú thì nghe hắn nói vào micro:

-Xin chào các bạn , hôm nay nhóm the angel xin gởi đến các bạn một bài hát do chính thành viên trong nhóm sang tác, mời các bạn thưởng thức.
phần dạo nhạc, phải nói đây là một bài hát đầy những giai điệu vui tươi, mới vô đã cho người ta một cảm giác đang có một niềm vui tràn ngập vậy, giọng phương cất lên,trời ơi , thường ngày thì hắn đã có một sự hút hồn bởi vẻ đẹp của mình, vạy mà giờ đây, khi đứng trên sân khấu, vẫn là hắn, vẫn dáng người đó,với một giọng hát mà có thể khiến cho trái tim của người ta phải dừng lại mọi hoạt động để lắng nghe, hắn có một sự cuốn hút mảnh liệt, nó khiến cho anh mắt tôi không thể rời khỏi được hắn, tôi nhìn hắn mà mắt không hề chớp mắt, hắn hát rồi, hắn nhìn xuống dưói chổ khan giả, hình như hắn đang tìm gì đó, ánh mắt của hắn vẫn cứ đưa đi, rồi hắn dừng lại trước ánh mắt của tôi đang nhìn hắn.hắn nhìn tôi không chớp mắt, bốn mắt nhìn nhau như nhìn xuyên qua tất cả, tôi lắng nghe và nhận thấy rằng lời bài hát này sao mà giống như mình quá.”từ khi em bước vào căn nhà của tôi, nó như tràn ngập sức sống , nào em có bik, khi có em bên đời tôi cảm thấy cuộc sống như là hạnh phúc,, rồi sẽ có một ngày em sẽ bik vẫn có một người lấy em làm niềm vui để sống…….”.

Tôi nhìn hắn rồi mỉm cười, hắn cũng mĩm cừơi lại, tôi cảm thấy có cái gì đó vui vui từ trong trái tim mình xuất phát ra, nó vừa ấm áp, lại vừa cho người ta cảm giác an toàn, bất giác tôi nhớ lại chuyện ở trên xe. tôi tự nghĩ, nhiều chuyện vừa xảy ra quá, rồi tôi cười một nụ cười như cho chính mình, quay lên sân khấu thấy hắn vẫn đang toả ánh hào quang .

Còn nữa >>>>

Còn sai sót 1 số dấu mong mọi người bỏ qua.
Thôi Thôi cho em xin . Tiếp nè


CHAP6


Diễn xong, hắn và bọn nhóc đó đi ra . Lúc đó tôi và chị mary đã đứng đợi trước cổng, vừa thấy bọn nó, mary đã nói:

-Giờ làm gì hả mấy cưng!!

Một nhóc nhanh nhảu, nhóc này hình như lúc nãy chơi keyboard:

-Chị còn hỏi nữa à, tất nhiên là đi ăn một bữa cho ra trò, để xã hơi chứ còn gì nữa, bọn em tập cả tuần nay mệt gần chết rồi!!

Mary ngoắc tay về hướng xe và hô:-go!!!!lets go……….

Bọn nhóc đứa nào cũng cười vui vẽ. Tôi thật sự bất ngờ khi thấy tên Phương, một công tử nhà giàu nổi tiếng vậy mà lại cùng với bọn nhóc này ăn một quán ăn bên lề đường, một quán ăn mà tôi chưa từng đến bao giờ, vì dù sao tôi cũng là công tử của một nhà gia giáo mà, tôi hơi bỡ ngỡ thì một nhóc đẫy vai và lên tiếng:

-Em ơi!! Lại đây ngồi này, làm gì mà đứng như trới chồng vậy , bộ lạ lắm hả??
Tôi quay lại, và ngồi xuống hướng tên nhóc đó chỉ. Trong khi chờ bà chủ dọn thì chị Mary liền nói:

-Nào bây giờ các em giới thiệu tên cho người bạn mới của! Chúng ta bik đi
đầu tiên , thì tên nhóc mà hỏi tên tôi ở trên xe liền nói trước:

-Xin chào cậu em nhỏ đáng yêu, anh tên là Kai người chơi gita.

Tiếp thì nhóc mà đẩy tôi vô chổ ngồi:

-Còn anh tên là Chain, người chơi trống.

Từng người , từng người giơi thiệu tên cho tôi bik, cuối cùng thì.

-Còn chị hả, chị tên là Mary là người quản lí của ban nhạc này, bây giờ tới lượt em, em hãy giới thiệu rõ họ tên và tuổi đi nào.

Tôi hơi hoảng, vì mình bik nói gì bây giờ, tôi nhìn hắn thì thấy hắn mỉm cười và nói:

-Nói đi gia anh, cho mấy bạn của anh bik về em đi!!

Tôi tự nhủ, được rồi, về nhà ta sẽ cho nhà ngươi bik tay mà xem , hãy đợi đấy, lấy lại sự bình tĩnh.quên nói cho các bạn bik, sỡ trường của tôi chính là diễn xuất, và ước mơ của tôi là trở thành một diễn viên nổi tiếng. Tôi tự nhủ lần này phaỉ nhờ đến tài năng của mình mà thôi,tôi quay qua nhìn mọi người rồi mỉm cười nói:

-Em tên là Dương Tử Gia Anh, năm nay em 15t,còn các anh, các anh bao nhiêu tuổi rồi, các anh bằng tuổi anh Phương luôn hả, mà các anh cho em hỏi nghen, tại sao các anh lại gọi anh Phương là Pen vậy, chẳng lẽ đó là nghệ danh của anh ấy sao!!

Mary thay mặt mọi người nói:

-Ừh!! Phương lấy nghệ danh là Pen, còn tát cả thành viên trong nhóm đều 16t cả, còn chị năm nay 19t.

Nói chuyện 1 lúc thì bà chủ bưng thức ăn ra, đang định ăn thì điện thoại của tôi reo lên, tôi nhìn và nhận ra số của anh Phong, tô mới giật mình, chết !! Mình đi mà không nói với ảnh một tiếng chắc giờ anh Phong lo lắm, tôi liền bốc máy:

-Alo!! Anh Phong hả , em xin lỗi nghen!! Em đi mà không nói với anh một tiếng
đầu bên kia, anh Phong thở dài và nói :

-Trời !! Cậu chủ làm tôi sợ quá, nãy giờ tìm cậu chủ trong nhà mệt gần chết lun, mọi ngừơi trong nhà đang đi tìm cậu chủ , cậu mau về nhà ngay đi!!

Tôi ập ờ:- ừ!! anh khỏi lo!! em sắp về rồi, và anh nói với mọi người đừng lo cho em, em đang đi với Phương!!

Giọng anh Phong đột nhiên hốt hoảng cái gì!!! Cậu đi chung với tên nguy hiểm đó ư, cậu đã quên những gì phu nhân đã nói rồi sao, hắn là một tên nguy hiểm lắm đấy….

Đang nói bỗng nhiên tôi nghe một giọng con trai khác, mà tôi nhận ra ngay , giọng đó chính là giọng của tên Tuấn:

-Ê!! Đi với thằng em của tui không sợ bị nó làm thịt hả??

Tôi tức quá liền nói:-này !!Tôi có tên có họ đàng hoàng nghen, đừng có gọi là ê này ê nọ nghen,còn việc tôi đi đâu và ở vói ai không cần ai đó lo đâu, hứ………….

Nói rồi , tôi cúp máy cái rụp, quay qua thấy mọi người nhìn tôi chằm chằm, tôi liền nói:

-Mọi người ko ăn sao.

Tên Phương quay qua nói:-ai gọi thế??

Tôi nói:-không có gì, nhưng chúng ta phải về nhanh thôi , mọi người ở nhà đang đi tìm kìa!!

Lúc về thì tôi và tên Phương xuống xe ở cách nhà khoảng 100m, , không hiểu sao tên Phương lại ko mún Mary đưa tới nhà cho nhanh, mà lại viện lý do , đi bộ cho nó mau tiêu , vì vừa ăn nhiều quá, thế là tôi và hắn lại phaỉ đi bộ vào,vừa đi thì hắn hỏi:

-Lúc nãy anh tôi gọi phải không?

Tôi ngạc nhiên:- ủa @! Làm sao mà cậu bik thế!

Linh cảm của tôi lúc này lại phát huy, nó đang mach bảo cho tôi thấy là Phương đang hơi bùn, tôi không bik có phải hay không, mà chỉ thấy hắn trả lời mà giọng hơi bùn bùn:

-Chỉ có anh tôi mới làm cho Gia Anh nổi giận một cách như thế, tôi dù có làm cho Gia Anh giận thì cũng không được như anh của tôi

Tôi thật chẳng hiểu hắn đang nói gì nữa , tôi liền hỏi lạià sao, tôi không hiểu, cậu nói khó hiểu quá!
Về Đầu Trang Go down
 
Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 5 + 6 !
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 7 + 8 !
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 9 + 10 !
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 11 + 12 !
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 13 + 14 !
» Truyện về Tình Yêu ( Con nít không được vào ) Chap 15 + 16 !

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
group4teen :: Teen thời sự :: Tin giải trí-
Chuyển đến